Thứ Bảy , Tháng Ba 25 2023
Home / Giáo Dục / Phân tích bài thơ mùa xuân nho nhỏ của thanh hải | Trang học đường
Phân tích bài thơ mùa xuân nho nhỏ của thanh hải

Phân tích bài thơ mùa xuân nho nhỏ của thanh hải | Trang học đường

Phân tích bài thơ mùa xuân nho nhỏ của thanh hải

Mùa xuân nho nhỏ của nhà thơ quê xứ gốc Huế đấy, ta tiện dụng nhìn thấy chủ đề của tác phẩm: Ta làm con chim hót, ta làm một nhành hoa… 1 mùa xuân nho nhỏ, lặng lẽ dâng cho đời… Đáng trân trọng làm cho sao ái tình cuộc sống của người thi sĩ lúc chúng ta biết rằng bài thơ đấy ra đời lúc anh trên giường bệnh và chỉ ít lâu sau anh mất! sở hữu phải chính giây khắc giáp mặt với dòng chết, giây khắc giáp ranh mùa đông giá lạnh và mùa xuân rét mướt, mẫu thời khắc diệu kì ấy đã làm tấm lòng con người bừng lên sự sống mới, làm cho ngòi bút nhà thơ… Nở hoa.

>>> XEM THÊM : Phân tích bài thơ Lưu biệt khi xuất dương của Phan Bội Châu

>>> XEM THÊM : Soạn bài bài ca phong cảnh hương sơn

>>> XEM THÊM : suy nghĩ của em về hiện tượng vứt rác bừa bãi

Đã với rộng rãi người bình luận về nội dung tác phẩm, ở đây, chúng tôi thử đi trong khoảng ngôn ngữ nghệ thuật…

Mọc giữa dòng sông xanh

một bông hoa tím biếc

Vì sao màu nước sông lại xanh, mà không là “dòng sông trong mát” (bài Vàm Cỏ Đông của Hoài Vũ), không là “dòng sông đỏ nặng phù sa” (bài đất nước của Nguyễn Đình Thi)? có phải đây là màu nước của Hương Giang, hay chính là tín hiệu báo mùa xuân đang về? Mùa xuân trang trải êm trôi một mẫu xanh dịu mát, bỗng mọc lên ở giữa: “Một bông hoa tím biếc”. cộng 1 gam màu lạnh, nhưng sắc tím biếc của bông hoa nổi bật mặn mòi, nồng ấm cả mẫu sông xanh. Bông hoa là với thật, hãy cộng là dáng hình của niềm tin, là sắc màu thân quen của quê hương xứ Huế mà đôi mắt thi sĩ từng bắt gặp, ngòi bút nhà thơ từng ghi chép? Nghệ thuật dựng hình, pha màu, phối hợp đảo cấu trúc, tạo cho câu thơ nhịp đi mau lẹ bất thần, nhịp của ngôn trong khoảng và nhịp của cảm xúc. bất chợt, nhất là mùa xuân vốn khoáng đạt, sẵn sàng trao tặng con người, mọi vẻ đẹp nếu con người biết mở rộng tấm lòng. Thì đây, một nét đẹp của mùa xuân:

Ơi! Con chim chiền chiên

Hót chi mà vang trời

Từng giọt long lanh rơi

Tôi đưa tay, tôi hứng.

thi sĩ thực đã sắp có mùa xuân sở hữu hồ hết sự tài giỏi của tâm hồn. kiêu dũng từ thân “ơi” để gọi chú chim xinh nhỏ và lanh lợi, rồi hỏi “hót chi”, như ngỡ ngàng ham thích, như đùa vui, níu kéo. từ đấy, anh lắng tai tiếng chim hót. Nghe bằng tai chưa đã, anh nghe bằng cả trái tim xao động, bằng trí hình dung, liên tưởng độc đáo. Qua câu chữ anh sử dụng, “tôi đưa tay tôi hứng” tiếng chim vang xa bỗng gần lại, rõ ràng tròn trĩnh nhưng kết thành các giọt sương lóng lánh sắc màu, rơi rơi, rơi mãi tưởng chừng không dứt. Nghệ thuật vì ngầm, chuyển đổi cảm giác quả đã đạt tới mức tinh tế đáng bái phục. nói nghệ thuật cũng để hiểu nội dung, vì thi sĩ với bao giờ mang ý tỉa tót ngôn trong khoảng cho văn học hoa mỹ, mà cốt yếu anh hướng về cuộc sống, sự sống. Mười câu thơ tiếp theo là hình ảnh cuộc sống của quốc gia quần chúng. ta sau thắng lợi, thắng lợi nhưng chưa thật hoàn toàn im ổn:

Mùa xuân người cầm súng

Lộc giắt đầy trên lưng

Mùa xuân người ra đồng

Lộc trải dài nương mạ…

Phân tích bài thơ mùa xuân nho nhỏ của thanh hải

Phân tích bài thơ mùa xuân nho nhỏ của thanh hải

Ở đoạn này có ba hình ảnh đẹp: vòng lá ngụy trang của người đội viên ra trận. Trên nương mạ, ruộng lúa của bác dân cày, mầm non, nhựa sống thanh xuân đang đua nhau trỗi dậy, thúc giục, thôi thúc lòng người. Và hình ảnh thứ ba: “Đất nước như tại sao – Cứ đi lên phía trước”. Mùa xuân, sức sống thanh xuân to dần, to dần từ vòng lá ngụy trang mở ra cả cánh đồng lúa, trong khoảng mỗi con người cụ thể trong đương đầu, trong lao động hòa nhập, chung đúc thành “đất nước bốn ngàn năm”, hóa thành các tại sao đi lên, bay lên, ngời sáng lung linh. kể rằng tác nhái khéo chọn được trong khoảng “Lộc” đa nghĩa thật đúng, hoặc khéo dùng phép liên tưởng so sánh cũng đúng. Bởi vì tới phút này, Thanh Hải đã chuyển trong khoảng hiện thực lãng mạn, là tấm lòng yêu thương, mơ mộng thèm khát sống, thèm khát dâng hiến, ca tụng. Hiểu như thế chúng ta sẽ đồng cảm với nhà thơ lúc anh chấm dứt bài thơ bằng những loại chữ chứa lên trong khoảng gan ruột:

Ta làm con chim hót

Ta làm một nhành hoa

Ta nhập vào hòa ca

một nốt trầm xao xuyến.

Nước non ngàn dặm mình

Nước non ngàn dặm tình…

Đến đây, có nhẽ thi sĩ không cầm bút nữa, mà đang ôm ấp đàn, gõ phách hát bài ca mùa xuân, bài ca cuộc sống… các biện pháp tu trong khoảng như điệp ngữ (ta làm, ta làm… sông núi, núi sông…) ẩn dụ (mùa xuân nho nhỏ, nốt trầm xao xuyến, nhịp phách tiền đất Huế…), hoán dụ (tuổi 2 mươi, tóc bạc) câu chữ, âm thanh tiết điệu… phối hợp, ríu rít, ngân nga lan tỏa hết như 1 điệu dân ca xứ Huế vậy. Tiếng thơ của 1 người bỗng thành tiếng hát của muôn người, thúc giục muôn người.

Thơ viết trên giường bệnh xưa nay không hãn hữu. Nhưng để bài thơ đích thực sống thay tác giả, ở lại sở hữu mọi người, nói chuyện yên ủi cổ vũ mọi người thìa là việc thảng hoặc. Ở chương trình Văn lớp 9, học kì I, chúng ta đã biết bài sở hữu bệnh bảo mọi người của Mãn Giác thiền sư thời Lý, thế kỉ XII. Chắc phải trải qua một chặng con đường dài tu luyện khôn cùng gian khổ để đạt đến độ thông thái, lý tưởng của sự giác ngộ – sự “Mãn giác” – vị thiền sư đó mới sáng tác được một bài thơ mang hình tượng tuyệt vời “Ai bảo xuân tàn hoa rụng hết – Đêm qua sân trước nở nhành mai”. Nhành mai ấy chính là biểu tượng của tình ái, niềm tin cuộc sống, đã bất diệt tới nghìn năm nay. sở hữu bài Mùa xuân nho nhỏ chưa ai dám đoán định nó sẽ còn đó bao lâu. Người viết bài này cũng ko mang ý đem so sánh nó có sở hữu bệnh bảo mọi người của Mãn Giác. ngoài ra, với Thanh Hải nhà thơ đội viên trải qua 30 năm vừa tranh đấu vừa sáng tác, sống và viết vì sự nghiệp to lao của quần chúng, đất nước, chúng ta cần biết trân trọng. từ các bài thơ đầu, điển hình là Mồ anh hoa nở viết năm 1956 với hình ảnh đặc sắc “bông hồng nở và nở – Hương thơm bay và bay…”, tới bài Mùa xuân nho nhỏ, sáng tác năm 1980, trước lúc đi xa anh đã quyết tâm vượt lên từng bước, đã để lại cho đời các tiếng thơ “chân chất và bình dị, hiền lành và chân thành”. Riêng ở bài thơ cuối Mùa xuân nho nhỏ các đặc tính chất phác, bình dị, hiền lành, chân thành hài hòa nhuần nhuyễn giữa nội dung và nghệ thuật, nét tài giỏi của ngòi bút và phút thăng hoa của tâm hồn, đạt tới vẻ đẹp thơ thực sự. tới mùa xuân năm 1993 này, bài thơ đã được 13 tuổi và chắc còn sống phổ biến, rộng rãi năm nữa trong lòng mỗi bạn đọc, tính từ lúc người trẻ tuổi đến những bậc cao niên.

>>> XEM THÊM : Tóm tắt đoạn trích Rama buộc tội

>>> XEM THÊM : Phân tích bài ca dao công cha như núi thái sơn

>>> XEM THÊM : Phân tích bài ca dao bao giờ cho đến tháng ba ếch cắn cổ rắn tha ra ngoài đồng

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *